

Sự tinh quái thể hiện rõ nét qua cách họ sử dụng chuyển động, đồ vật, các biểu tượng và kỷ vật đặc thù của từng thời kỳ. Thời gian trong trường hợp này bị kéo giãn, đâm thủng và gấp lại tuỳ ý, nhường chỗ cho những suy đoán và mơ tưởng. Tác phẩm của Lê Đ. Chung thực hiện một cuộc giải phẫu đối với khái niệm “mãi mãi” bằng nỗ lực khơi gợi những cảm giác, lời hứa hẹn (hoặc sự thất bại của những lời hứa), và đặt câu hỏi liệu “mãi mãi” có thực sự tồn tại hay chỉ ngụy trang trong sự lặp lại miên viễn của những hình mẫu.


Song song, Tâm Đỗ giải phóng hình tượng nữ anh hùng cách mạng cùng những hiện vật riêng tư nay đã thành lịch sử khỏi bốn góc hộp kính tưởng chừng trong suốt của bảo tàng, rồi đặt để những câu chuyện trong một bối cảnh khác đoạn tuyệt khỏi những trần thuật lớn lao và mục tiêu của ý thức hệ.
Editor: Hồng Ánh


